Tôi là người tham lam, khao khát tình yêu nhưng lại không chịu ăn xôi.
Thực ra, tôi đã có ý tưởng này từ khi trưởng thành ở tuổi 18.
Chỉ là càng lớn tuổi mục tiêu càng rõ ràng, lòng tham trong lòng càng trở nên vô lương tâm.
Trong khi khao khát tình yêu, tôi lại không dám đặt cược.
Sợ mạng mình, tôi đã thua cược như thế, nhưng không còn đường quay lại.
Tôi muốn từ bỏ tình yêu, nhưng tôi không sẵn lòng gắn bó với cuộc hôn nhân không có nền tảng tình yêu suốt đời.
Thực ra tôi tham lam, tôi không phủ nhận điều đó.
Cuộc đời là một canh bạc lớn, nhưng tôi không muốn bị loại khỏi canh bạc này quá nhanh.
Tôi biết có thể sẽ có người nói rằng dù bạn là con gái nhưng bạn cũng có thể cho mình một miếng bánh trong đời.
Tôi đã làm điều này. Một chiếc tổ nhỏ, không quá lớn cũng không quá nhỏ, là nơi nghỉ dưỡng của mẹ con tôi.
Nhưng tôi thường nghĩ, tôi độc lập thế mà bạn chẳng có gì cả. Tôi sẽ chiến đấu với bạn, và khi bạn có chiếc RV của riêng mình, tôi sẽ già.
Có một câu nói như thế này, mọi thứ trên đời đều đang thay đổi, hằng số duy nhất là mọi thứ đều đang thay đổi.
Khi em đạt được một chút thành công thì anh đã già và xinh đẹp rồi, em vẫn còn nhan sắc.
Dù sau này có nhìn lại, nếu có tính cách như tôi, tôi thà thiếu còn hơn lãng phí, trong mắt không còn chỗ cho cát bụi.
Cuối cùng, thứ còn lại trong tôi chỉ là nỗi buồn và sự đau khổ.
Thực ra trên đời này phụ nữ dù thế nào cũng phải chịu đựng. Có lẽ tôi quá tham lam.
Hoặc có thể tôi quá bi quan và quá lý trí nên dù rất khao khát tình yêu nhưng tôi vẫn có vài cân nhắc.
Sống một cuộc đời đầy sợ hãi cũng là một bi kịch.
Nhưng cuộc đời cuối cùng lại là một bi kịch.
Nếu bạn tình cờ đọc được bài viết của tôi, tôi hy vọng bạn có thể yêu bất cứ ai bạn chọn, dù bạn là nam hay nữ.
Hãy chọn những gì bạn yêu thích và trân trọng nó hơn nữa nếu bạn chọn nó.Nếu đối phương do dự dù chỉ một chút thì có nghĩa là bạn yêu chưa đủ và không hề do dự.